Nữ diễn viên huyền thoại Tallulah Bankhead từng nói châm
biếm: “Không một ai có thể hoàn toàn giống như tôi. Đôi khi ngay cả tôi
cũng gặp khó khăn trong việc làm như thế ấy chứ”. Nhưng sự thật là…
chúng ta CÓ gặp khó khăn để là chính mình, phải không? Đặc biệt là trong
một thế giới luôn muốn chúng ta phải làm theo điều gì đó. “Không là bất
kỳ ai khác ngoài chính bạn, trong một thế giới đang cố hết sức cả ngày
lẫn đêm để làm cho bạn giống như tất cả mọi người khác” – Nhà thơ E. E.
Cummings nói – “chính là chiến đấu trong trận chiến khó khăn nhất từng
có, và không bao giờ ngừng chiến đấu”.
Một trong những khao khát sâu sắc nhất của người trẻ, đặc biệt là những
người ở tuổi vị thành niên, là được yêu thích bởi những người đồng
trang lứa. Cũng như tất cả chúng ta, các bạn trẻ cũng muốn được chấp
nhận và được coi trọng. Chính trong những năm tháng quan trọng của tuổi
teen này, mà người trẻ bắt đầu chơi một trò chơi đôi khi được gọi là “Đi
theo người đi theo”. Trò chơi này không giống với kiểu “Đi theo người
dẫn đầu”. Đi theo người đi theo là làm theo cho giống… cả cách nói
chuyện, ăn mặc, hành động, và thậm chí là suy nghĩ giống nhau. Mục đích ở
đây là được hòa nhập.
Khi trưởng thành, chúng ta thường cố khám
phá xem mình thực sự là ai, và làm hết sức để trở thành người như thế.
Chúng ta tìm thấy giá trị của mình, không phải qua sự chấp nhận của
người khác, mà bởi vì chúng ta tin vào giá trị của bản thân. Nhưng việc
này không phải lúc nào cũng xảy ra. Mặc dù, đó sẽ là một ngày tuyệt vời,
khi chúng ta có thể thực sự nói: “Tôi biết tôi là ai và tôi rất mừng vì
tôi là chính tôi”.
Tác giả rất được trẻ em ưa chuộng – Dr. Seuss –
đã rất đúng khi viết: “Hãy là chính con người bạn và hãy nói những gì
bạn cảm thấy, bởi vì những người xét nét những chuyện đó thì chẳng quan
trọng, còn những người quan trọng thì chẳng xét nét”. Phải có sức mạnh
thì bạn mới bơi ngược được thủy triều. Phải có can đảm thì bạn mới nói
ra được những gì bạn tin tưởng. Và phải có lòng tin thì bạn mới có thể
hành động theo trực giác của mình. Trưởng thành và trở thành chính mình
là một nhiệm vụ khó khăn nhưng xứng đáng. Và đến cuối cùng, bất kỳ thành
công thực sự nào mà bạn có trong cuộc sống cũng sẽ là kết quả của việc
bạn là chính mình, thay vì bắt chước một ai đó khác.
Tôi chưa bao
giờ phải cân nhắc là tại sao mình không giống ngôi sao mà mình ưa thích,
hay một người xuất sắc trong một lĩnh vực nào đó, hay là bất kỳ ai
khác. Đến tận cùng, câu hỏi mà tôi không bao giờ muốn bị người khác hỏi
chính là: “Tại sao bạn không giống BẠN hơn một chút? Bạn có tiềm năng
rất lớn kia mà. Bạn là một người hoàn toàn khác biệt, một cá nhân độc
đáo, không lặp lại và không thể thay thế. Vậy tại sao bạn đã không giống
CHÍNH BẠN hơn một chút?”.
Phải mất rất nhiều thời gian thì tôi
mới nhận ra rằng, trong một thế giới luôn muốn tôi giống người khác, thì
nhiệm vụ lớn nhất của tôi là trở thành chính mình. Một thử thách khó
khăn và thú vị, và không một ai có thể làm được việc đó tốt hơn chính
tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét