Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Tự khúc

Những mùa yêu thương cũ
Đã chìm vào xa xôi
Những lời yêu năm cũ
Còn không trong tim người

Ta bây giờ như gió
Ta bây giờ như mây
Nghe thời gian lặng lẽ
Như cát trôi kẽ tay

Như năm tháng hao gầy
Vụt qua ô cửa sổ
Như niềm đau còn nguyên
Nơi trái tim rực lửa

Anh bây giờ còn nhớ
Một ngày xưa bình yên
tu-khuc

Tự khúc mùa đông

Mùa đông vùi ta trong nỗi nhớ
Ta vùi em trong cơm áo bộn bề
Ngày và đêm, mưa và nắng cùng về hoà trộn
Bóng em chập chờn trên rên xiết gió mùa đông.

Mùa đông về trên buốt giá heo may
Cuốn đi nốt những chiếc lá khô trên hắt hiu những cây bàng goá bụa
Cứa rỉ máu trên khô nẻ cánh đồng khao khát những làn môi
Và đốt lòng người bằng những giấc mơ dù giản dị.

Nàng vũ nữ quần xoay theo sóng nhạc
Đôi môi thường trực nụ cười
Bỗng tất cả vỡ tan thành muôn nghìn ảo vọng
Đêm giá lại về trên tím tái đôi môi.

Nàng và ta, cả mùa đông, cả những người hành khất
Đang lết chiếc váy dài xác xơ qua giao mùa lạnh lẽo
Và ngả nón xin những ân tình vụn vỡ
Lay lắt đợi đến ngày tái sinh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét