Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Người dưng lạc Lối

Tôi đứng giữa cuộc sống hữu hình
Sao cứ như vô hình lặng lẻ
Đời cứ xoay mãi một cổ xe
Còn tôi cứ nhìn đời thật nhẹ
Sóng vẫn vỗ, thuyền vẫn ra khơi
Mây vẫn bay, mưa vẫn cứ rơi
Con đường ấy trải khắp mọi nơi
Chỉ là tôi...tìm hoài chẳng tới...
nguoi-dung-lac-loi
Tôi đứng giữa dòng người tấp nập
Sao cứ như ở chốn hư vô
Cuộc sống ấy cứ mãi xô bồ.
Và tôi, chỉ mãi, kẻ ngây ngô...
Đường đời ấy có muôn vạn lối
Lối đi nào dành cho riêng tôi ?
Cố lần tìm, giữa ngàn bóng tối
Sao chẳng thấy ánh sáng nhỏ nhoi...
Thơ: Ta Như Vô Hình
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét