Giữa cuộc đời mênh mông như biển cả
Bão táp về phá tan từng sỏi đá
Chỉ mình anh chống chọi đơn côi
Giữa vùng trời mây mù giăng lối
Biết về đâu ôi nỗi nhớ tình tôi
Rồi chẳng hiểu vì ai mà lòng bối rối
Để đêm về thao thức mãi thôi.
Người yêu ơi anh đang lẻ loi
Giữa cuộc đời ngược xuôi như dòng xoáy
Thoảng đâu đây nhìn quanh vẫn vậy
Vẫn một mình với nỗi nhớ đầy vơi
Sóng tuôn trào đưa thuyền lớn ra khơi
Tựa hồn ai luôn thì thầm bước tới
Bên cạnh người cho nỗi nhớ "tả tơi"
Rồi thuyền về ta lại nhớ người ơi!
Nhớ rất nhiều như chưa từng được nhớ
Hỡi phương xa em có hiểu lòng tôi?
Vậy nhanh lên đưa vòng tay âu yếm
Đón anh vào lòng cho anh hết lẻ loi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét